Tuổi 17, 18 và 19 là những ngày tháng tươi đẹp nhất của một người. Đó là chúng ta khi còn ngồi trên ghế nhà trường với những mộng mơ về cuộc sống, khi còn đỏ ửng má với ánh nhìn của cậu bạn ngoài của lớp, khi còn đỏ cháy nhiệt huyết với đam mê và cũng là khi nông nổi, bồng bột với cuộc đời. Những cảm xúc năm đó, những kỉ niệm ngày đó, tất cả sẽ là những khoảnh khắc đẹp nhất, ý nghĩa nhất của thanh xuân. Để rồi đến sau này, chúng ta chỉ còn biết nhắc lại và gói ghém trong những câu trích dẫn, những dòng tản mạn chứ chẳng thể trở về.

– 17 tuổi yêu một người, giờ gặp lại nơi ngực trái đã không còn nhói lên nữa nhưng nếu bảo quên đi lại chẳng thể làm được sao?
– Thực ra, tính tới bây giờ chàng trai tôi thực sự yêu là vào năm 17 tuổi, vì anh mà tôi đã cố gắng rất nhiều, để hoàn thiện mình hơn, vì anh mà tôi thay đổi, có những giọt mồ hôi vì sự nỗ lực đó, cũng có những nụ cười xuất hiện khi tôi nhắn tin với anh, và cả những giọt nước mắt… nhưng đáng tiếc anh không yêu tôi.
– Những câu chuyện thanh xuân luôn kết thúc buồn như vậy.
Chàng trai bạn yêu năm 17 tuổi liệu có thể đi cùng bạn tới cuối cuộc đời…

– 17 tuổi đọc những dòng này thấy đầy những vất vả lo lắng. Giờ 20 tuổi, vượt qua cái tuổi 17 ấy rồi, thấy mọi thứ cũng chỉ nhẹ nhàng thôi, vì thực ra nó qua nhanh lắm. Khi mình đang mải than vãn về kì thi đại học khốn khổ ra sao thì nó cũng đang từ từ trôi qua lúc nào không biết. Đã từng muốn thoát khỏi cái tuổi 17 thật nhanh, nhưng giờ 20 tuổi rồi, lại mong muốn được quay về nhưng năm tháng cấp 3 quý giá ấy hơn bao giờ hết. “Thời gian ba năm thật sự rất ngắn”, câu nói này là thật đấy.
– Lần đầu tiên tôi cảm thấy những điều mất mát vô hình cũng là khi tôi 17 tuổi.
Tuổi 17 có quá nhiều biến động! Tuổi 17 cũng là mốc thời gian đánh dấu tôi trưởng thành, nhưng tôi lại không muốn nhanh như vậy…… Nhanh như vậy để làm gì chứ, để rồi tất chỉ còn là kỉ niệm.
– Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời.

– Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim.
– Tuổi 18 chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó. Cũng thường lo âu những chuyện cỏn con. Tuổi 18 người lớn thường hay nói, chúng ta dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Nhưng lúc ấy, chúng ta đều thật lòng. Dốc lòng dốc sức hơn cả người lớn.
– Mọi người đều khác nhau. Đó chính là thế giới này. Chính là quá trình trưởng thành. Tuổi 18, chúng ta đã trưởng thành cũng dần trở nên khác nhau. Lúc ấy, chúng ta còn đối mặt với một nỗi đau khác, đó chính là học cách chấp nhận.

– Lý do tuổi trẻ chúng ta là một trải nghiệm đau khổ, vì nó chứa đầy những điều chúng ta không biết. Giống như khi làm bài kiểm tra, có quá nhiều chỗ trống, khiến ta không biết phải điền gì vào đó. Khi nghĩ lại quãng thời gian đó, không có đáp án chính xác nào cho những chỗ trống cả. Nhưng không biết vì sao tôi có một nỗi sợ đối với người cầm đáp án và người chấm. Và cả nỗi sợ tôi sẽ viết đáp án khác với mọi người. Tuổi 20 của tôi luôn là một kỳ thi đầy căng thẳng như vậy.
– Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều.
– Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.

– Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chín chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu.
– 19 tuổi, cái tuổi bạn chưa có gì để mất, suy cho cùng ngoài thời gian và niềm tin, một con tim đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ. Hãy can đảm làm những gì mình thích, đừng sợ thất bại. Muốn thấy cầu vồng đều phải trải qua những cơn mưa.
– Tôi yêu tuổi 19. Bởi tuổi 19 không còn ngô nghê như thời cắp sách đến trường lo lắng vì sáng nay chưa thuộc bài, cũng bởi tuổi 19 chưa cần phải suy nghĩ đến chuyện cơm áo gạo tiền, gánh nặng cuộc sống. Xem ra tuổi 19 chênh vênh nhưng đầy ý nghĩa. 19 tuổi là lúc lưng chừng ở ngưỡng cửa giữa ngôi nhà đầy tình yêu thương bảo bọc và thế giới rộng lớn bên ngoài.

Sai lầm, bồng bột, mộng mơ, thậm chí là vấp ngã là một đặc ân của tuổi trẻ. Bởi thế, nếu bạn đang ở những năm tháng thanh xuân của cuộc đời, hãy cứ mạnh dạn, hãy cứ thỏa sức với những ham muốn, đam mê và ước mơ của mình ngay cả khi người khác đánh giá chúng thật điên rồ.