1. Mày không phải con tao, con tao không có ngữ nào ngu dốt như mày.
Đã có rất nhiều bố mẹ chỉ vì con đứng nhì lớp, chỉ sau một bạn mà tất cả những câu chửi cay độc có thế tuôn ra, đòn roi bầm dập trên người, cơm không lành canh không ngọt tận mấy tuần lễ. Người lớn có vẻ càng ngày càng yêu cầu quá cao ở trẻ con.
Có những câu nói sẽ làm tổn thương tâm hồn con người cả đời, có trôi qua cả đời cũng sẽ không bao giờ quên được. Ám ảnh và sợ hãi đó là những gì lời nói gây ra, vết thương đòn roi rồi cũng mau chóng hết, nhưng vết thương tâm hồn cứ âm ỉ mãi chẳng bao giờ lành.
2. Loại như mày thì làm nên trò trống gì.
Bất kể con cái làm việc gì hỏng thì bố mẹ cũng không nên tuôn ra những câu như thế. Người lớn có biết những câu nói như thế sẽ ảnh hưởng thế nào đến sự tự tin của trẻ không? Có biết sau này mỗi lần làm việc gì trẻ cũng không còn tự tin, thoải mái làm như trước không.
3. Mày đi đâu cho khuất mắt tao đi.
Có lẽ vì câu nói này mà tình trạng thiếu niên bỏ nhà đi bụi hiện nay tăng lên nhanh chóng chăng?
4. Mày không làm thì ai vào đây nữa, tất cả là lỗi của mày, đừng có mà chối.
Rất nhiều bố mẹ mọi việc chưa rõ ràng, đã quy hết mọi tỗi lỗi cho con.
Cũng có trường hợp đứa con đó là anh chị trong nhà, và bố mẹ mặc định rằng làm anh chị thì phải nhường em. Hoặc nhà có một đứa con trai nên đứa con gái thường phải lãnh hết phần tội lỗi gây ra trong nhà.
Những đứa con như vậy rất đáng thương, không có ai hiểu, không ai thông cảm, không thể tâm sự hay trút nỗi niềm với ai.
5. Người lớn nói gì cũng không được cãi, có nói sai thì cũng là người đẻ ra mày.
Chúng ta luôn tự cho rằng chúng ta có tất cả mọi quyền trên đời này, mà quên rằng trẻ con cũng là người, mà đã là người thì phải có quyền nói lên tiếng nói của mình, có quyền giải bày nỗi oan ức.
Nếu người lớn làm như vậy, vậy sau này chúng ta già đi, bọn trẻ lại lớn lên, lúc đó chúng cũng lại không nghe chúng ta nói, không nghe chúng ta giải thích, thì lúc đó chúng ta không nên trách chúng mà hãy nên trách bản thân mình đã không công bằng từ lúc nhỏ với chúng.
6. Trời ơi, nhìn con người ta kìa, mày đã được bằng một góc của nó chưa, sao tao lại đẻ ra một đứa vô dụng nhu mày nhỉ.
So sánh không bao giờ là một giải pháp tốt để giáo dục trẻ, một cuộc đời suốt đời ganh đua, đố kỵ sẽ không bao giờ làm người ta hạnh phúc. Bởi làm sao có thể giỏi nhất được, người giỏi có người giỏi hơn, núi cao lại có núi cao hơn. Nên đừng bao giờ so sánh trẻ với người khác.
7. Rồi mày cũng hư hỏng như cha/ mẹ mày thôi.
Những cha mẹ kiểu này lại lấy con cái mình ra để công kích, miệt thị chồng/ vợ mình. Họ chỉ nói cho sướng miệng thôi, họ đâu nghĩ đến việc con cái mình sẽ bị tổn thương thế nào, con cái họ phải chịu đựng những gì đâu.
Những cha mẹ ích kỉ như vậy, thực sự không nên sinh con.